Leica Digilux 2 - có phải là Digital Rangefinder?
Ảnh chụp bởi Overgaard
Chiếc máy ảnh số mà tôi thích nhất, đơn giản,... nhưng để dùng thì chưa chắc tiện dụng nhất . Nhưng Photoshop có thể tạo ra sự khác biệt rất rõ ràng, mạnh và cực kỳ rẻ tiền so với sự thay đổi về ống kính và sensor mang lại với chi phí cao gấp rất nhiều lần. Với lại hiện nay thì quan niệm thế nào là đẹp... Thật khó biết.
Nhà báo người Đan Mạch Thorten Overgaard có viết rất rõ ràng về chiếc máy ảnh này.
Và đây là những trải nghiệm của tôi với D2:
+ D2 không phải là một chiếc máy dùng để chụp nhanh, và những ai thích chụp người, chụp mẫu thì chắc chắn sẽ không thích. Nếu so với khả năng lấy nét nhanh của DSLR Nhật thì D2 còn chạy dài.
+ D2 không phải là một chiếc máy ảnh có thể push ISO lên vài nghìn, nó chỉ có dải ISO từ 100-200-400.
+ D2 không có view sáng và tiện như DSLR Nhật Bản, nó chỉ có Electronic View Finder EVF, tối và nhòe và tất nhiên đó là điểm dở nhất, nhưng sau này, phần nhiều các máy 4/3 lại thiế kế theo xu hướng này.
+ Tốc độ chụp của D2 chỉ là 3 frame/giây, kém xa các máy DSLR.
+ Dung lượng ảnh tối đa thì là 5Mb và máy ra đời từ 2002.
+ Dùng thẻ SD và tối đa chỉ đến 2Gb.
+ Không thay được ống kính.
+ D2 còn rất nhiều điểm dở khác nữa...,
Nhưng tại sao tôi vẫn thích D2:
+ chất lượng ảnh rất tốt, nếu so sánh với các dòng máy ảnh digital khác. Màu sắc được tái tạo tốt qua ống kính Vario-Summicron ASPH f/2.0-2.4 với tiêu cự 28 - 90mm.
+ Thiết kế gọn và theo kiểu classic M.
+ D3 là một máy 4/3 mới hoàn toàn và không phải là sự nâng cấp từ D2
Mỗi chiếc máy ảnh được sản xuất ra đều để đáp ứng nhu cầu của một nhóm người nào đó, và với tôi, đó chỉ là nhưng nhu cầu chụp hàng ngày và với chất lượng ảnh tốt mà D2 mang lại, tôi thấy vui... Bạn bè có nhiều người chơi các máy DSLR khác nhau với giá máy và ống kính rất đắt, trong khi nhu cầu vẫn ở mức bình thường, ko phải chụp thể thao, chụp sự kiện, chụp sản phẩm, .... Vậy thì tại sao lại trả rất nhiều tiền cho các chức năng mà mình ko bao giờ dùng tới, và thậm chí sửa Photoshop rất ác liệt, và trả tiền cho những thông số kỹ thuật rất đẹp.
Các ảnh dưới đây được lấy từ website của nhà báo Overgaard: http://www.overgaard.dk/leica_index2.html
Nhà báo người Đan Mạch Thorten Overgaard có viết rất rõ ràng về chiếc máy ảnh này.
Và đây là những trải nghiệm của tôi với D2:
+ D2 không phải là một chiếc máy dùng để chụp nhanh, và những ai thích chụp người, chụp mẫu thì chắc chắn sẽ không thích. Nếu so với khả năng lấy nét nhanh của DSLR Nhật thì D2 còn chạy dài.
+ D2 không phải là một chiếc máy ảnh có thể push ISO lên vài nghìn, nó chỉ có dải ISO từ 100-200-400.
+ D2 không có view sáng và tiện như DSLR Nhật Bản, nó chỉ có Electronic View Finder EVF, tối và nhòe và tất nhiên đó là điểm dở nhất, nhưng sau này, phần nhiều các máy 4/3 lại thiế kế theo xu hướng này.
+ Tốc độ chụp của D2 chỉ là 3 frame/giây, kém xa các máy DSLR.
+ Dung lượng ảnh tối đa thì là 5Mb và máy ra đời từ 2002.
+ Dùng thẻ SD và tối đa chỉ đến 2Gb.
+ Không thay được ống kính.
+ D2 còn rất nhiều điểm dở khác nữa...,
Nhưng tại sao tôi vẫn thích D2:
+ chất lượng ảnh rất tốt, nếu so sánh với các dòng máy ảnh digital khác. Màu sắc được tái tạo tốt qua ống kính Vario-Summicron ASPH f/2.0-2.4 với tiêu cự 28 - 90mm.
+ Thiết kế gọn và theo kiểu classic M.
+ D3 là một máy 4/3 mới hoàn toàn và không phải là sự nâng cấp từ D2
Mỗi chiếc máy ảnh được sản xuất ra đều để đáp ứng nhu cầu của một nhóm người nào đó, và với tôi, đó chỉ là nhưng nhu cầu chụp hàng ngày và với chất lượng ảnh tốt mà D2 mang lại, tôi thấy vui... Bạn bè có nhiều người chơi các máy DSLR khác nhau với giá máy và ống kính rất đắt, trong khi nhu cầu vẫn ở mức bình thường, ko phải chụp thể thao, chụp sự kiện, chụp sản phẩm, .... Vậy thì tại sao lại trả rất nhiều tiền cho các chức năng mà mình ko bao giờ dùng tới, và thậm chí sửa Photoshop rất ác liệt, và trả tiền cho những thông số kỹ thuật rất đẹp.
Các ảnh dưới đây được lấy từ website của nhà báo Overgaard: http://www.overgaard.dk/leica_index2.html