Alpa - khi những nghệ nhân chế tạo đồng hồ Thụy Sỹ làm máy ảnh
Hôm nọ chụp thử BW với chiếc Alpa 9d và ống kính Schneider Alpa Curtagon 35mm f2.8, thấy chất ảnh và độ tương phản khiến bất ngờ quá. Độ tương phản thật là tuyệt vời, cho dù chiếc ống kính này vào loại rẻ nhất trong tất cả các ống kính của Alpa. Không biết nếu dùng Kern hay Angenieux, và hơn nữa là Kinoptik thì chất lượng như thế nào nữa.
Một điều thú vị nữa là thiết kế không giống ai của máy Alpa 9d nói riêng và các dòng Alpa nói chung. Trước một lần mang chiếc 9d đi chỉnh và lau chùi bên ngoài lại thì bác thợ sửa già ở PKK bảo là trong mấy chục năm làm nghề mà chưa nhìn thấy máy ảnh hãng này bao giờ, và khi nhìn vào linh kiện bên trong máy thì bác rất bất ngờ về chất lượng linh kiện, cũng như thiết kế ương bướng và bảo thủ bậc thầy này.
+ Cần lên phim theo chiều ngược và sau khi lên phim thì không về hết. Bấm máy xong thì cần mới về vị trí ban đầu... Nếu gọi là chiều ngược thì là đúng nếu so với tất cả các máy còn lại (trừ một vài máy cao cấp nhất của Minolta cũng bắt chước sau này), nhưng sự thực là tất cả các máy còn lại mới lên phim theo chiều ngược kim đồng hồ, và Alpa là xuôi chiều kim đồng hồ.
+ Nút shutter không nằm ở phía trên, cùng cần lên phim mà nằm ở thân phía trước máy, nên khi chụp thì bắt buộc phải dùng hai tay, thiết kế này cực kỳ hiệu quả cho chống rung, tạo sự chắc chắn tối đa khi bấm máy, nên có thể hoàn toàn dễ dàng cầm và chụp tối với thời gian 1s mà ko cần tripod.
+ Lấy nét với view rất sáng và rõ ràng, kể cả trong điều kiện trời tối.
+ Thân máy bọc da và ngay đến ống kính cũng một phần được bọc da.
+ Tiếng màn trập nghe rất 'ấm' cả khi nhanh và chậm, không như tiếng cơ khí kim loại của máy Đức.
+...
Alpa, Alpa… sao thương hiệu máy ảnh này lại dường như rất xa lạ, gây cho nhiều người chơi film một chút ngạc nhiên và tò mò đến thế. Đối với nhiều người thì thậm chí còn chưa nghe qua tên. Và đáng ngạc nhiên hơn nữa khi Alpa là một trong những hãng máy ảnh SLR 35mm hàng đầu và tốt nhất thế giới. Với xuất xứ từ Thuỵ Sỹ, quê hương của các bậc thầy chế tạo đồng hồ thủ công, và khi nói đến việc các chiếc máy ảnh Alpa được sản xuất và lắp ráp bằng tay bởi các nghệ nhân này thì ta đã vô tình mường tượng được chất lượng máy ảnh Alpa thế nào. Hơn nữa, nếu nhìn vào hệ thống ống kính được làm, chỉ cho riêng các máy ảnh Alpa thì ta lại càng khâm phục chất lượng tuyệt hảo của các sản phẩm này.
Các dòng máy ảnh Reflex của Alpa được chia thành 4 thế hệ:
+ Thế hệ đầu tiên với các máy: Alpa Standard, Alpa Reflex và Alpa Prisma Reflex. Các máy này được sản xuất trước Chiến tranh thế giới thứ II. Tất nhiên Gomz là chiếc máy SLR ra đời đầu tiên trên thế giới, nhưng cùng với Rectaflex của Italia, các máy Alpa này là biểu tượng cho chất lượng và sự phát triển của các máy ảnh Single Len Reflex.
+ Thế hệ thứ hai với các máy Alpa 4, Alpa 5, Alpa 6, Alpa 7 và Alpa 8 với nhiều công nghệ lần đầu được sử dụng trong ngành chế tạo máy ảnh thời bấy giờ với hình dáng nhang nhác giống thế hệ máy ảnh Leica trước chiến tranh thế giới II, hay Robot Royal 36 của Berning.
+ Thế hệ thứ ba với Alpa 9 và Alpa 6c với thiết kế đuợc cho là đẹp và hài hoà nhất. Dòng 6c khác 9d ở hệ thống đo sáng, và 9d khác 9f ở chỗ 9f giống hệt 9d mà thiếu đi phần đo sáng.
+ Thế hệ thứ tư với Alpa 10 và Alpa 11, những chiếc máy ảnh trên cả tuyệt vời.
Ngoài các máy trên thì Alpa còn làm nhiều máy ảnh theo nhu cầu riêng biệt trong bưu điện, thư tín, y học,... theo đặt hàng của các công ty. Như Alpa Alos 11 dùng trong thư tín, Alpa 81 Surgical, hay các máy Halfframe được làm với số lượng rất hạn chế... Như các máy Halfframe, hay như Alpa 11es chỉ có khoảng 25 cái được làm.. và nếu như để sưu tầm, các máy này luôn xứng đáng.
Sau này, Alpa hợp tác với các công ty Nhật và chuyển giao sản xuất sản phẩm ở Nhật Bản với các sản phẩm Alpa Si2000 và Si3000, song điều đó cũng có nghĩa các sản phẩm sản xuất mang dáng dấp Nhật hơn, sản xuất hàng loạt hơn và chất lượng kém dần đi. Các sản phẩm này được coi là bước đi thụt lùi của Alpa, và không thể cạnh tranh nổi trong thời đại lên ngôi của máy ảnh Nhật với sự tiện dụng, sản xuất hàng loạt, giá rẻ.
Nhiều người sẽ choáng khi nhìn vào hệ thống ống kính mọi tiêu cự được trang bị riêng cho máy ảnh Alpa, và thậm chí, còn chưa nghe qua tên các hãng ống kính này bao giờ.
+ Hãng Kern - Thuỵ Sĩ với 3 ống kính cơ bản: Kern Switar 50mm f1.8 / Kern Makro Switar 50mm f1.8 / Kern Makro Switar 50mm f1.9. Loại có Macro sử dụng cho các máy thế hệ ba, và bốn, và loại không có marco là ống kit của các máy đời hai.
+ Ống kính Old Delft của Hà Lan và Kilfitt của Đức-Leichstetein, Spectros của Thuỵ Sĩ với các ống 38mm, 40mm, 50mm, 135mm và 180mm cho các máy ảnh Alpa thế hệ 1 và 2.
+ Ống kính Angenieux đến từ nước Pháp với ống kính ở loại tiêu cự 24mm, 28mm, 90mm và 180mm. Angenieux còn sản xuất ống kính cho Leica.
+ Ống kính Kinoptik đến từ Pháp với 2 tiêu cự 100mm f2 và 150mm f2.5. Một trong những ống kính luôn luôn đắt.
+ Schneider của Đức với hệ thống tiêu cự đầy đủ nhất từ 35mm đến 360mm, và có vẻ như đây là những ống kính phổ thông hơn.
Alpa là một chiếc máy ảnh tốt rõ ràng, thậm chí là cực kỳ tốt. Một lần đọc được một chút thông tin trên trang web của Hội nghệ sỹ nhiếp ảnh VN-USA, tác giả cho rằng, nếu hiện tại bạn 30 tuổi, và bạn nên mua một chiếc Alpa, thay vì bất kỳ chiếc máy nào khác, vì nó sẽ đi theo bạn đến hết đời và truyền lại cho đến đời con bạn và cháu bạn, khi đó có thể chíêc máy ảnh mới hỏng.
Vậy là, cuối cùng thì cũng đã biết mình muốn thêm gì với những đồ đã có hiện tại. Tất nhiên, sẽ là một trong 4 ống kính cơ bản Kern. Tại sao là Kern, mà ko phải là Kinoptik danh tiếng, bởi vì 50mm là cơ bản. Nhưng, (lại nhưng là sẽ có vấn đề), giá thành của mấy loại này ko hề rẻ, ống bình thường sẽ từ 1000$ - đến 2500$ tuỳ vào độ mới, trong khi nhu cầu là gì, chỉ là chụp choẹt linh tinh, được vài cái ảnh rồi post tứ tung trên mạng, rồi cãi nhau tung toé trên các diễn đàn nhiếp ảnh… Có đáng không? Đó chỉ là một thú chơi, thú vui và giải trí, hoàn toàn không có ý định nghệ thuật, và thậm chí ko được coi là nghiệp dư. Vậy thì bỏ ra tầm đấy tiền để mua một chiếc ống kính để làm gì? Trong khi dùng mấy cái Medium Format sẵn có là có thể chụp choẹt một cách thoải mái… Sướng nhất thì vẫn là vô tư, có gì chụp đó và thích chụp ảnh, trên cơ sở hiểu biết và cảm nhận một cách sâu sắc. Nếu chụp Point&Shoot mà vẫn thích chụp ảnh thì là sướng nhất, vẫn có tâm trạng háo hức, sung sung khi đi tráng phim, hay cảm nhận dòng chảy của cuộc sống một cách toàn diện hơn. Nhiều tâm trạng, nhiều khoảnh khắc, nhiều khắc khoải.. Máy càng to, càng xịn thì ảnh cũng cần phải to và xịn theo. Máy to là chưa đủ, mà vốn sống, hiểu biết và cách nhìn nhận mới là vấn đề.
- Gianker -